Khi Từ Hạnh Ngôn vừa rời khỏi, cửa cũng được đóng kín, Hoắc Tư Danh nhìn điện thoại một lúc lâu, lại chồm người qua lấy ly nước mà Từ Hạnh Ngôn đỗ sẵn đặt trên bàn, uống một hơi hết mới dời mắt rời khỏi điện thoại trên tay.
Trong lòng anh lúc này vừa lo lại vừa vui mừng, cảm xúc này thật đúng không dễ diển tả một chút nào, bản thân anh biết với tình trạng của anh ở hiện tại, anh không thể bay đi bay lại giữa SiLa và El, nhưng nhìn bụng thịt của cô lại nhớ về tiếng nức nở trong mơ, anh càng không thể nào yên tâm cho được.
Hoắc Tư Danh cố giữ bình tĩnh một lúc lâu, mới đeo tai nghe lên tay bấm nút phát.
" Chồng ơi! Sáng rồi dậy đi, đừng ngủ nữa, anh cứ ngủ mãi như vậy sẽ béo đấy. Cuộc sống này thật tươi đẹp khi có anh, nhưng nó đã không còn tươi đẹp nữa từ ngày anh thiếp đi.
Đau không? Em biết chồng rất đau, nhưng chồng tỉnh đi có được không?
Chồng biết rõ hai vợ chồng ta thần giao cách cảm mà, chồng đau em cũng sẽ đau, chồng chôn sâu vào giấc ngủ, em cũng sẽ gặp cơn ác mộng.
Trong mơ, ngày đầu tiên em thấy anh rời bỏ em, anh biết không? Anh xấu xa, xấu xa đến nỗi em không chịu được, bụng em đã gồ lên anh lại chạy đi bỏ em, anh đứng được sự sống và cái chết... anh nhìn em nói " xin lỗi " sau đó lại nhảy xuống vực, tim em đau thắt lại từng cơn khi nhớ về lúc đó.
Lần hai em ngủ, em lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743995/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.