Hứa Doãn Hạ nghẹn ngào nói tiếp.
" Khi thấy anh ấy về, con thật sự chỉ muốn mặc kệ mới thứ mà ôm lấy anh ấy... yêu anh ấy...
Xót nhất chính là khi cả hai sau một trận cãi vả nho nhỏ mà xa nhau một đêm, con và anh ấy đi chơi dạp phố...
Về nhà ôm nhau ngủ say... chính là anh ấy tỉnh dậy... hai mắt anh ấy đờ đẫn nhìn quanh một vòng tìm kiếm hình bóng con trong vô vọng, khi nhìn thấy con, sự sợ hãi tuy dần tán đi nhưng lại ôm chầm lấy con, anh ấy nói.
" Lúc anh tỉnh dậy, không thấy em... anh cứ nghĩ những gì trải qua ngày hôm kia toàn bộ đều là mơ.. anh sợ... anh sợ em biến mất. "
Câu nói như có như không của anh ấy làm con đau lòng. Chỉ vì sợ hãi mà như vậy... con thật sự rất xót. "
Hà Doãn hoa chỉ im lặng nghe Hứa Doãn Hạ nói mà không chèn vào.
Hứa Doãn Hạ lại nói.
" Cũng từ ngày hôm đó trở đi bọn con dính nhau hơn, anh ấy vẫn bộ dạng ngốc ngốc quan tâm con, con yêu anh ấy, yêu nhiều lắm... " dừng một chút, bàn tay nhỏ bé của cô khẽ chạm vào bụng nói tiếp.
" Hiện tại trong này có hai cái bảo bảo, con nào muốn xa anh ấy nữa. "
Hà Doãn Hoa nhìn ra... bà nhìn ra sự cưng chiều yêu thương của Hoắc Tư Danh dành cho Hứa Doãn Hạ, cũng nhìn ra Hứa Doãn Hạ yêu Hoắc Tư Danh nhiều ra sao.
Bà nào đâu muốn chia rẽ tình nhân, chỉ muốn hỏi thử xem... chính là không nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743957/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.