Đàm Vĩnh Long và Từ Hạnh Ngôn đến đây trước để làm một vài chuyện, chính là ngày Hứa Doãn hạ mất tích thì hai người này liền đi làm việc, cũng nhờ vậy mà Hoắc Tư Danh mới nhanh chóng sắp xếp ổn thỏa vì bớt việc.
Hiện tại, Từ Hạnh Ngôn từ ngoại ô SiLa về thì thấy Hứa Doãn Hạ liền chạy nhanh sang chỗ Hứa Doãn Hạ ngồi tám chuyện.
Kể chuyện cười cho Hứa Doãn Hạ nghe, chính là câu chuyện cười này toàn bộ đều là chuyện thuở thơ bé của Hoắc Tư Danh.
Từ Hạnh Ngôn đang chăm chú kể thì nhận ra một vài chuyện rất thú vị, Hoắc Tư Danh chưa từng kể cho Hứa Doãn Hạ nghe, nên anh cứ kể mãi cho đến bây giờ mới nhận ra người trong câu chuyện đó cũng đang ở đây.
Hứa Doãn Hạ thấy không khí đột nhiên lạnh đi, mày cô nhíu nhíu khó chịu nói.
" Tư Danh... đang kể chuyện mà sao anh lại trưng ra cái bộ mặt như vậy? "
Sau đó cô lại ngây thơ mà nhìn Từ Hạnh Ngôn nói.
" Anh Ngôn, kể em nghe tiếp đi. "
Từ Hạnh Ngôn cười cực khó coi, Hạ Hạ... Hạ Hạ thân yêu của anh ( Từ Hạnh Ngôn xem Hạ Hạ như Em gái) em bảo anh làm sao kể khi nhân vật chính trong câu chuyện vẫn đang ngồi ở đây?
Hoắc Tư Danh mày nhíu chặt nhìn như không nhìn Từ Hạnh Ngôn, đúng lúc Đàm Vĩnh Long đi vào.
Anh vừa vào, sao có cảm giác là lạ? Không khí trong đây hình như lạnh hơn.
Từ Hạnh Ngôn vừa thấy Đàm Vĩnh Long vội vàng gọi.
" Long... " cứu em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743919/chuong-375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.