Hứa Doãn Hạ nở nụ cười, một nụ cười thật chói mắt và cô cùng nham hiểm, Hoắc Tư Danh nhìn mà trong lòng không khỏi lộp bộp chính là... còn cố suy nghĩ theo hướng khác thì không phải vì Hứa Doãn Hạ thản nhiên nói.
" Danh Danh ơi. " Hứa Doãn Hạ ở trong lòng Hoắc Tư Danh không ngừng gọi.
Hoắc Tư Danh khẽ câu khóe môi nói.
" Làm sao? "
" Đảo này đẹp lắm có đúng không? "
" Ừ, vợ thích? "
Hứa Doãn Hạ dựa vào lòng Hoắc Tư Danh gật đầu một cái nhẹ giọng nỉ non nói.
" Đảo này không có trong bản đồ có đúng không Danh Danh? "
Hoắc Tư Danh thật sự sắp không nhịn hết được cười rồi, môi anh mấp máy nói.
" đÚng vậy. "
Hai mắt Hứa Doãn Hạ sáng rực, cô sắp có tiền rồi có đúng không? Một số tiền rất lớn nha. Hứa Doãn Hạ dụi dụi vào lòng Hoắc Tư Danh khẽ nói.
" Vậy thì em là người đầu tiên đặt chân đến đây thì đảo này có phải của em không?"
" Nhưng... " Hoắc Tư Danh còn chưa kịp nói Hứa Doãn Hạ đã cắt ngang lời.
" Đảo này tên là Bảo Bảo, là đảo của bé con chúng ta đó Danh Danh. " giọng nói nũng nịu làm nũng.
HoẮC tƯ Danh suy nghĩ một lúc lâu nói.
" Vợ thích đảo thì để anh mua cho mấy đảo gần... "
" Danh... " Hứa Doãn Hạ bĩu môi gọi tên Hoắc Tư Danh một tiếng.
Hoắc Tư Danh nói.
" Đảo này xa quá, không lẽ vợ định để em bé sinh ra, nó lớn lên lại phải sang đây ở.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743901/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.