Trên trực thăng, Hoắc Tư Danh nhìn chằm chằm chiếc điện thoại của anh mà mày nhíu chặt lại hiện tại đã bay hơn hai tiếng, sắp tới nước Zom rồi, nhưng tính hiệu trong máy anh thu được sao vẫn còn xa như vậy. Rõ ràng không phải nước Zom chính anh cũng đón ra, nhưng sau lại xa đến đến như vậy...
Hoắc Tư Danh đi nhanh cũng không phải không có nguyên do, ngồi trực thăng mà không cần dừng lại xin giấy thông hành là do bố vợ cho anh giấy thông hành tự do, nên mới đi nhanh như vậy.
Nhưng là dù nhanh hơn, thì anh không thể nào không lo cho Hứa Doãn Hạ, hiện tại cô đang mang thai chứ không phải một mình, bản thân rất dễ dị ứng lại còn không ăn những món cô không thích, chính anh lo lắng cô ăn không ngon ngủ không yên, ít nhiều gì cũng đã một đêm rồi, và hiện tại đã gần 5 giờ chiều, một ngày một đêm, chứ không ít. Anh sợ cô đang ở đâu đó đói bụng mệt mỏi, cô còn hay nôn nghén như vậy nên càng nghĩ Hoắc Tư Danh càng lo, mà càng lo thì anh càng khó chịu, khí lạnh trên người không ngừng tỏa ra.
Khiến hai người Aron và Lin không tự chủ nhích ra xa một tý.
Hoắc Tư Danh cứ nhìn chằm chằm cái điện thoại như vậy, anh lại nhìn khoảng cách mà Aron vừa báo đi được bao xa... trong lòng thật sự rất thắc mắc.
Rốt cuộc là Hứa Doãn Hạ làm sao có thể bay xa như vậy ( dạ nhờ gió, mà Hạ tỷ lại là dân nghiệp dư có biết sử dụng hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743898/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.