Đây là đâu cô không biết, nhưng nhìn quanh một vòng cô chắc chắn đây là đảo không người, không có ai sống...
Hay nói chính xác cô là người đặt chân đến đây đầu tiên đi... Haha hai mắt Hứa Doãn Hạ sáng rực lên.
Vậy đây chính là đảo của cô... đợi nào Hoắc Tư Danh đến đây đón cô thì cô và anh sẽ ở đây... cũng giống như lúc ở trên ti vi cô có từng xem... ông nào đó trôi dạt hay đi đâu đó vô tình thấy hòn đảo sau đó dẫn người nhà của ông ta đến đấy thế là thành đảo của ông ta... hay cô cũng làm theo đi... lại xin tiền Hoắc Tư Danh xây resort để cho khách du lịch đến ở... cứ như vậy cô sẽ kiếm được không ít tiền nha. ( Boo nói Hạ tỷ đầu óc toàn là tiền với tiền có đem tỷ đi hoang đảo sống tỷ cũng tính toán để kiếm thêm tiền thôi haha)
Đi một đoạn xa, Hứa Doãn Hạ không khi nào là không suy nghĩ đến mấy cái linh tinh đấy. Mãi một lúc lâu đến nơi cao hơn, Hứa Doãn Hạ bắt đầu cởi từng chiếc áo khoác của chính cô ra.
Một, hai, ba, bốn, năm, sáu, ừ sáu cái áo khoác cùng với bốn cái khăn bóng bụng và lưng nữa.
Hứa Doãn Hạ nhẹ nhàng thở ra một hơi khi nhẹ cả người a, lại lấy mấy đồ cô nhé đầy mấy cái túi áo, trong đây chỉ toàn là ô mai và 5 hộp sữa của bà bầu thôi, Hứa Doãn Hạ nhíu chặt mày, nếu lỡ Hoắc Tư Danh không tìm cô ra nhanh thì không lẽ cô chịu đói...
Đang nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743893/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.