" Tầm nữa tiếng hơn, tôi còn tưởng là máy bay cá nhân của ai đi chung tuyến, nhưng hơn nữa tiếng cùng một tuyến lại giữ khoảng cách với chúng ta nên tôi nghĩ là bị theo dõi."
Hứa Doãn Hạ cùng Phó Hà Thương nhìn nhau, Hứa Doãn Hạ hỏi.
" Các cậu có súng không? "
Hai người bên trên gật đầu, Hứa Doãn Hạ lại hỏi.
" Trong này của chúng ta có bao nhiêu dù nhảy? "
" Dù nhảy? "
" Là cái loại nhảy từ trên cao xuống rồi bung ra đấy... " Hứa Doãn Hạ khó khăn giải thích, chính cô còn không biết cái đó gọi là cái gì, chỉ thấy trên ti vi và cũng đã từng xem cách ta chỉ đeo mà nhảy nên giờ ít nhiều gì cũng có thể tận dụng.
Đọc nhanh tại Medoctruyenchu.net
Phó Hà Phương nhíu mày, nhìn Hứa Doãn Hạ một lúc hỏi.
" Cô là đang định... nhảy dù... " đúng là cách này rất hay nếu bị tấn công nhưng... Phó Hà Phương nhìn bụng của Hứa Doãn Hạ trong lòng thầm nói.
Cô ấy đang mang thai... nhảy từ trên cao xuống... như vậy làm sao được.
Như nhìn ra suy nghĩ của Phó Hà Phương, Hứa Doãn Hạ nói.
" Chuẩn bị dù, nếu xác định là họ đang có ý định tấn công lập tức cho máy bay tự nổ và máy bay họ cũng nỗ, chúng ta sẽ nhảy... "
" Cô đang mang thai. "
" Tôi không muốn làm gánh nặng cho Tư Danh, anh nghe thì theo còn không chính anh ở lại. "
Dứt câu Hứa Doãn Hạ chính mình tự mở vali ra lấy mấy cái khăn sạch bó xung quanh bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743876/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.