"Thật tiếc cho ông, Revi à! Sống từng ấy năm cuộc đời luôn nghĩ bản thân mình không để lộ sơ hở... thật ra lại lộ... lộ rất nhiều là đằng khác..."
Hoắc Tư Danh câu lên khóe môi càng nói càng tức.
" Vì tin ông nên tôi bỏ qua cho ông, nhưng đâu phải tôi không điều tra? Ông từng cứu tôi, tôi ghi nhớ mới đến bây giờ... từ từ hành hạ ông.
Hôm nay bắt vợ tôi thích không? Cô ấy giỏi lắm có đúng không? Cũng vì thế ông mới nhanh chóng bị bắt lại, tôi không định bắt ông sớm như vậy đâu Lê Khang... Tôi vẫn muốn ông làm nhiều một chút chuyện xấu nữa, hại nhiều người một chút nữa... để rồi tôi chính tay bắt ông lại. "
Hoắc Tư Danh đứng dậy đi tới trước mặt Lê Khang, lấy con dao nhỏ trong túi quần ra... nhẹ nhàng gạch từng đường lên gương mặt của ông ta lại nói...
" Tôi sẽ chính tay bắt ông... lóc từng miếng da miếng thịt của ông từng ngày từng ngày một... để các anh em hy sinh dưới suối vàng được yên nghĩ. " Đâm mạnh vào cánh tay ông ta.
Lê Khang không khỏi la lên.
" A... " cả thân hình ông ta không cử động được liên tục run rẩy lại run rẩy không ngừng...
Môi Hoắc Tư Danh câu lên,con người đen láy sâu không đáy, nhìn chằm chằm Lê Khang nói.
" Tôi thật muốn xem ông sẽ cười hay khóc khi chính mình chịu từng lần dày vò da thịt như vậy... à cái tay nào ông đánh vợ tôi? "
Lê Khang run rẩy không dám nói, ông chỉ cảm thấy bản thân ông thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743855/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.