Nhưng cô không tin ông ta lại chạy nhanh như vậy, mặc dù cô nhẹ thật như không thể nào nhanh như vậy được, cô tự đặt lòng tin hy vọng vào chính mình mà nói " Ông ta vẫn chưa ra khỏi căn cứ. "
Khi hai mắt cô mở ra...
Đúng như những gì cô nghĩ, đây còn ở trong HK, môi cô không khỏi câu lên, thật sự trong lòng cô mừng tới muốn nhảy tưng tưng lên nhưng phải kiềm chế, ánh mắt liền từ vui mừng thành sắc bén, tay cô không nhanh không chậm bóp mạnh cổ ông ta ( đọc thêm ở chương 292).
•••••••
Hứa Doãn Hạ sau khi khống chế ông ta, thì trên người cô liền tỏa ra một mùi hương cực kỳ dễ chịu, một mùi hương mà không phải ai cũng có. Mặc dù trên bụng có súng đang lên đạn, chỉ cần ông nhúc nhích thì chắc chắn sẽ bị bắn nhưng ông ta không kiềm lòng mà cố ngửi lấy mùi hương dễ chịu này.
Nhưng ông còn chưa dễ chịu được bao lâu thì giọng nói như TuLa Đại Ngục của Hứa Doãn Hạ vang lên.
" Rất nhanh... tôi sẽ để ông biết mùi vị của SỐNG KHÔNG BẰNG CHẾT LÀ NHƯ THẾ NÀO. "
Ông chỉ cảm thấy cả người vô lực chân tay như không còn sức lực nữa mà ngã bịt xuống đất, hai mắt ông trừng to kinh ngạc, trong ánh mắt không còn cái gì là đắc ý hay tự mãn nữa mà chỉ còn lại sợ hãi đến cực độ thôi, kinh ngạc này đến kinh ngạc khác.
Toàn thân ông vô lực mà không thể phát run, chỉ cố kiềm nén tiếng thét của chính mình mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743838/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.