Hứa Doãn Hạ vừa nghe tên " Cố Minh Lân " mày cô khẽ nhíu chặt, cái gì mà " Cố Minh Lân " cùng họ với cô... nhưng cô chưa từng nghe đến.
Hoắc Tư Danh nghe cái tên đó cũng khẽ nhíu mày, không phải Cố Minh Khang mà là Cố Minh Lân. Minh Khang và Minh Lân...
Thấy sự im lặng nặng nề bao trùm, Chu Khiêm không khỏi thấy sợ hãi, không nhanh không chậm nhìn Hứa Doãn Hạ hỏi.
" Mẹ chị dâu nhỏ vẫn bình an? "
Hứa Doãn Hạ co rúm khóe miệng, cái gì mở miệng ra điều " chị dâu nhỏ " chứ? cô đáng con của ông ta chứ ít gì...
Hứa Doãn Hạ ngẩng đầu lên nhìn Chu Khiêm khẽ hỏi.
" Vậy là chú giúp mẹ con? "
Không giống như thái độ lúc nãy, bây giờ Hứa Doãn Hạ dịu nhẹ hơn rất nhiều.
Chu Khiêm xấu hổ nói.
" Cũng không gọi là giúp. " chỉ là ông không đành lòng thôi... nhưng nghĩ lại đúng thật là duyên số, Boss cứu ông, ông lại gặp đứa bé năm xưa còn ở trong bụng...
Hứa Doãn Hạ không để ý gì liền nói.
" Những người về cùng chú năm xưa còn ai còn sống không? "
" Chuyện này... tôi không biết... vì năm đó rất loạn, ngoài chạy trốn ra tôi cũng không giữ liên lạc với ai. " dừng một chút, Chu Khiêm như nhớ ra gì đó lại nói.
" Chị dâu nhỏ... cô và Boss có thể đến EL tự mình điều tra, nếu họ còn sống thì chắc chắn cũng như tôi... đang trốn đâu đó trong EL thôi. "
" Chị dâu nhỏ... chị dâu nhỏ..." Hứa Doãn Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743816/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.