Vừa nghe cái tên đó Chu Khiêm không kiềm được mà quỳ bịch xuống...
Hứa Doãn Hạ câu lên khóe môi, ngay cả Hoắc Tư Danh cũng không khỏi nhếch mép.
Hoắc Tư Danh vẫn bộ dạng lười biếng, cằm đặt trên vai Hứa Doãn Hạ khẽ hỏi.
" Mẹ vợ tôi có liên quan gì trong chuyện này sao? " dừng một chút, Hoắc Tư Danh khẽ câu khóe môi nói.
" Ông không nói cũng không sao... vài ngày nữa chúng ta lại sang EL gặp Mẹ vợ đối chứng một lần cũng được. "
" Boss... " Chu Khiêm hai mắt trợn to gọi một tiếng.
Bí mật này... bí mật này ông giấu... giấu suốt từng ấy năm... trốn chui trốn dũi mãi mới thoát được nếu... nếu bây giờ sang EL có khác nào tự mình chui vào hang cọp đâu chứ?
Hứa Doãn Hạ nói.
" Ông không đi cũng không sao... nhưng tôi cần biết rõ mọi chuyện năm đó? Hay là có ai uy hiếp ông? Hay là.. " dừng một chút, giọng trầm xuống vang lên.
" Ông là nội gián do ai đó phái đến nên lúc này sợ hãi... nhìn đến gương mặt tôi lại nhớ về người đó? "
Chu Khiêm lắc đầu vội vàng nói.
" Không... Không có..."
Người phụ nữ xinh đẹp đó rất hiền dịu sẽ không... không bắt ông làm gì sai nhưng... ông sợ... sợ một người khác ở đó...
" Nếu ông không nói thì mời ông đi cho, vài ngày nữa cùng cúng tôi đến EL. "
Hứa Doãn Hạ không kiên nhẫn, càng không thích dùng cách nói mèo vờn chuột như này nên dứt khoát một câu.
" Chị dâu nhỏ... xin cô... tôi không thể đi... không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743814/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.