" Danh ca ca... Anh quên Linh Nhi rồi sao? Ahuhu. "
Chu Linh Linh khóc đến đáng thương, cô nhớ rất rõ tám năm về trước, lúc gia đình cô xảy ra chuyện, Hoắc Tư Danh giúp gia đình cô, còn dỗ ngọt cô... dù giọng anh lạnh nhạt nhưng... cô biết... biết rất rõ đó là những câu quan tâm an ủi... Chu Linh Linh vốn còn đang hy vọng, sẽ được sa vào lòng của Hoắc Tư Danh...nhưng đổi lại những mong ước của cô là ánh mắt nguy hiểm của Hoắc Tư Danh, anh nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống, không có một chút gì là quan tâm, ngay cả thương hại cũng không có.
Còn chưa hết bất ngờ này thì... bất ngờ khác xuất hiện.
Hoắc Tư Danh không nhanh không chậm quát lên.
" LÔI CON ĐIÊN NÀY RA KHỎI ĐÂY COI. " anh đưa Hứa Doãn Hạ đến đây vốn là để ăn chứ có phải xem kịch đâu, từ đâu chui ra lắm người điên như vậy chứ...
Nghe câu quát của Hoắc Tư Danh.
Cả đám không khỏi há hốc mồm kinh ngạc, họ không nghĩ tới Hoắc Tư Danh lại chán ghét Chu Linh Linh như vậy, tuy bọn họ có không thích Chu Linh Linh này nhưng bọn họ cũng không nghĩ tới Hoắc Tư Danh lại đối xử như vậy với cô ta, dù không biết gì nhiều nhưng bọn họ biết rõ Chu Linh Linh đã yêu Hoắc Tư Danh ngay từ cái nhìn đầu tiên kia.
Giờ nhìn lại, có yêu thương một người nhiều năm thì được gì khi họ đã yêu người khác không phải mình.
Chu Linh Linh vốn đang khóc cũng nín thinh, không dám hó hé, cô... cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743801/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.