" Boss! 3 người Ken, Gon, DT... " sau đó lại là thanh âm nhỏ lại, chẳng nghe thấy gì cả.
Hoắc Tư Danh vốn đang ôm Hứa Doãn Hạ, nghe đến 3 cái tên đấy, cả người cứng đờ muốn mắng người phá hoại chuyện tốt của anh, nhưng rồi cũng không mắng được.
Hứa Doãn Hạ khẽ rời khỏi cái ôm của Hoắc Tư Danh nhẹ giọng nói.
" Anh đi ra ngoài đi. "
Hoắc Tư Danh nhìn Hứa Doãn Hạ, lại hôn nhẹ trán cô, sửa lại áo của anh sau đó mở cửa ra ngoài.
Hứa Doãn Hạ nhìn theo bóng dáng Hoắc Tư Danh dần dần khuất kia, môi không khỏi câu lên.
Những người ở đây chưa thật sự tin tưởng cô a, nhìn cách gọi Hoắc Tư Danh ra ngoài, lại cố ý nói một nửa dừng lại, đủ biết, họ đề phòng cô ra sao rồi a.
Nhưng mà không sao... Sớm muộn gì họ cũng sẽ như bốn người Tống Thương thôi ahihi. Càng nghĩ tới bốn người họ, Hứa Doãn Hạ lại cảm thấy buồn cười.
••••••
Nước B.
Bốn người Tống Thương, Vĩnh Bắc, Hà Xuân, Triết Lâm đang vùi đầu vào hai ba núi công việc, phải nói chính bọn họ không nghĩ tới lại " CỰC " như vậy a. mới hơn hai ngày thôi mà đã làm họ rối tung như vậy rồi.
Nhưng khi nhớ về nụ cười đó, câu nói đó của Chị Dâu, họ lại không tài nào từ chối hay ghét bỏ cả núi công việc này được.
Thôi được rồi, đâm lao thì phải theo lao a.
••••••
Hoắc Tư Danh bước ra khỏi phòng, lại nhẹ nhàng đóng cửa lại, kiểu như sợ làm ồn Hứa Doãn Hạ vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743797/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.