" Hử? " Hoắc Tư Danh cúi đầu nhìn Hứa Doãn Hạ.
Hứa Doãn Hạ hít một hơi sâu lại nói.
" Chồng có tin người chết sống lại không? " giọng nói của cô không kiềm được run rẩy, kèm lẫn sự sợ hãi trong đó.
Hoắc Tư Danh khẽ nhíu mày lại, không nói gì.
Hứa Doãn Hạ vẫn đang nằm trong lòng ngực Hoắc Tư Danh, mím chặt môi lại... cô sợ... sợ sau khi nói xong, Hoắc Tư Danh sẽ thật sự sẽ không thể chấp nhận mà rời bỏ cô, sợ hãi cô... xem cô như một con quái vật... à không là quỷ... nhưng cô muốn nói... cô muốn nói cho anh biết.
Cô vì anh mà phải khó khăn vất vả bao nhiêu... nhưng khi nghĩ đến cảnh tượng sợ hãi tránh xa cô của anh... trái tim non nớt khẽ thắt chặt.
" Phù... " Hứa Doãn Hạ thở ra một hơi, cắn nhẹ môi để chính mình, ăn đau mà bình tĩnh lại nói.
" Thật ra ngày xảy ra tai nạn đó... em... " "phù... " Hứa Doãn Hạ kiềm nén sự run rẩy của mình mà thở ra một hơi mới nói tiếp.
" Em đã chết... chết ngay ngày hôm đó rồi. " hai mắt cô đỏ ửng cố nén xúc động nói tiếp.
" Em chết ngay lúc hai chiếc xe đâm thẳng vào... Em chết ngay sau khi ghi âm nói với anh lời cuối... em chết ngay khi... khi nghĩ thật nhiều về anh. "
Hoắc Tư Danh nhìn Hứa Doãn Hạ bằng ánh mắt nghi ngờ, nhưng anh vẫn im lặng.
Trong lòng cô lộp bộp nhưng cố nén kích động mà nói tiếp.
( Chương kể rõ chi tiết ở chương 145, 146
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743776/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.