Hứa Doãn Hạ choáng váng, vốn cô chỉ muốn trêu chọc anh một chút thôi nhưng sao anh lại thành ra như vậy đang định gọi thì Hoắc Tư Danh cúi đầu xuống khẽ nói trước
" Bụi bay vào mắt, anh đi ra ngoài một chút " giọng nói không kiềm được nghẹn ngào đến run rẩy
Trái tim Hứa Doãn Hạ khẽ thắt lại, là cô đùa quá trớn sao? Vốn là chỉ muốn khiến Hoắc Tư Danh bất ngờ thôi nhưng tại sao anh lại phản ứng trái ngược với những gì cô mong đợi thế nhĩ? Đang miên man suy nghĩ thì Hoắc Tư Danh sắp rời đi cô khẽ gọi
" Chồng ơi " dẹp mẹ hết trêu chọc gì đó đi, thiệt tình hà trước tiên dỗ cục cưng của cô cái đã, nhìn Hoắc Tư Danh cúi đầu xuống như thế cô chỉ hận bản thân mình đùa giỡn không suy nghĩ thôi
Hoắc Tư Danh nghe gọi, cứng đờ người hai mắt đỏ ửng xoay người lại nhìn Hứa Doãn Hạ, Hứa Doãn Hạ khẽ cười lại gọi
" Chồng ơi "
Nhìn Hoắc Tư Danh cứ đứng đó, Hứa Doãn Hạ nhíu mày bĩu môi nói
" Chồng qua đây với em có được không dạ? Chồng ơi " giọng nũng nịu, hai mắt long lanh nhìn chằm chằm Hoắc Tư Danh
Cô vốn đã thử đứng dậy rồi nhưng chân cũng bị trật, đứng không được luôn huống chi bây giờ muốn chạy tới nhào vào lòng Hoắc Tư Danh dụi dụi càng không thể Ngoài việc nan nỉ Hoắc Tư Danh qua đây, cô chả biết làm gì
Hoắc Tư Danh lúc nãy còn xúc động đau lòng, bây giờ là vui mừng nhưng cũng có một chút tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743754/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.