Hoắc Tư Danh đùng đùng chạy nhanh lên phòng, kéo theo không ít ánh mắt tò mò dò xét của những người xung quanh lẫn đám nhân viên trong Doãn Hạ và Trấn Lập
Vừa thấy Hoắc Tư Danh đi nhanh tới, Trần Lập còn đang định chào hỏi, môi anh khẽ câu lên tươi cười " B oss " lời nói chưa dứt, Hoắc Tư Danh như một cơn gió lướt ngang qua anh một cái tiếng gọi cứ thế kéo dài với sự bất ngờ của anh
Hoắc Tư Danh thì trong mắt lúc này chả thấy bất cứ thứ gì ngoài đường đi thẳng đến phòng làm việc
Dứng trước cửa phòng, mặt Hoắc Tư Danh trắng bệch, biểu cảm lo lắng hiện rất rõ Trong lòng anh rất bất an, cứ có cảm giác lo sợ, tay nắm cửa phòng đẩy vào, nhìn thẳng vào bàn làm việc không thấy ai, mắt Hoắc Tư Danh trừng to định gọi lớn
" Hạ " Hạ, lời nói chưa nói hết, Hoắc Tư Danh phải câm nín ngay, ánh mắt lơ đãng quét một vòng, chỉ thấy Hứa Doãn Hạ đang vùi đầu vào sô pha ngủ say, môi anh khẽ câu lên, con ngươi và biểu cảm lo lắng cũng dần dần thu lại, thay vào đó là tia ôn nhu cùng sủng nịch
Anh nhẹ chân đi tới, không nhanh không chậm ngồi xuống lại nhẹ nhàng ôm lấy Hứa Doãn Hạ vào lòng, thật sự là cô cô không sao Hoắc Tư Danh càng ôm càng chặt nhưng không quá mạnh đủ để Hứa Doãn Hạ thức, chỉ là nhẹ nhàng ôm lấy, sau đó lại dùng cằm cọ cọ lên đỉnh đầu cô thầm nói
" Thật tốt, thật tốt quá vợ không xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743736/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.