Ngày hôm nay, phòng Hứa Doãn Hạ nhiều thêm ba người một nhà Hứa Gia
Hứa Doãn Thiên sau khi nhìn Hứa Doãn Hạ xong thì không còn vào phòng nữa, nhớ thương Hứa Doãn Hạ không thua kém ai nhưng Hứa Doãn Thiên lại cảm thấy thật nặng nề khi bước vào phòng bệnh Đây là lần đầu tiên trong đời anh sợ bước vào phòng bệnh như vậy
Hứa Gia là một trong những gia đình theo nghề y gia truyền, vì thế có thể nói là bệnh viện cũng chính là ngôi nhà thứ hai của anh, làm việc tại bệnh viện ít nhiều gì cũng đã hơn mười năm chứ không ít nhưng anh vẫn sợ Không phải một mình anh sợ, còn có ba anh nữa
Hứa Minh Hoàng trong phòng bệnh đứng đó cứng đờ người, cái gì cũng không nói, nhưng ánh mắt phản bội hết biểu cảm mặt than của ông, ánh mắt chứa đựng đau đớn bi thương
Đứa con ông cưng chiều suốt hai mươi năm kia, đứa con lúc nào cũng bám theo ông, vậy mà giờ đây lại nằm yên trên đó không nói lời nào
Đau trong lòng ông như có ai đó hung hăng bóp chặt lại Nhưng ông biết làm gì để Hứa Doãn Hạ tỉnh lại đây
Dương Khả Mi ( vợ của Hứa Minh Hoàng, mẹ Hứa Doãn Hạ) thì đờ đẫn đứng đó nhìn Hứa Doãn Hạ, hai mắt đỏ ửng tiến đến nắm lấy đôi tay nhỏ bé của Hứa Doãn Hạ Giọng nói nghẹn ngào mà vang lên
" Hạ Hạ Hạ Hạ của mẹ " Dương Khả Mi cứ thế đứng đó khóc một lúc lâu
Nhìn hình ảnh đau lòng trước mắt, trong phòng mắt ai cũng ửng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743704/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.