Hứa Doãn Hạ chợt mở mắt lên, xung quanh toàn bị một màu trắng bao phủ Hứa Doãn Hạ nhìn lên nhìn xuống không thấy ai hết
" Tư Danh " Hứa Doãn Hạ sợ hãi vội vàng gọi Nhưng đáp lại cô là sự im lặng bởi một không gian trắng xóa rộng lớn
Hứa Doãn Hạ cứ đứng dậy mà đi cứ đi đi mãi vẫn không thấy gì hết ngoài một khoảng không gian rộng lớn
Đi đến một đoạn, Hứa Doãn Hạ dừng lại hai mắt trợn to nhìn tay chân của chính cô, không bị gì hết cô không phải lúc nãy mới vừa xảy ra tai nạn sao? Tại saosao cô lại ở đây ở đây là đâu???
" Tư Danh Tư Danh anh ở đâu? " Hứa Doãn Hạ vội la lên, la lên trong sự tuyệt vọng và sợ hãi
" Chồng chồng ơi anh đang ở đâu "
Hứa Doãn Hạ vội vàng chạy chạy đi đi ngày một xa hơn và xa hơn nữa cô thấy có một bà lão đứng đó
Hứa Doãn Hạ định đi tới nhưng lại chân lại không cử động được
" Bà Bà ơi "
" Đây đây là đâu? " Hứa Doãn Hạ nhìn bà lão trước mặt giọng run rẩy hỏi không lẽ cô cô thật sự đã chết
Không được không thể như vậy được cô vẫn muốn sống cô vẫn còn nhiều chuyện phải làm, đặc biệt là cô không thể xa Hoắc Tư Danh được
" Tư Danh Tư Danh " Hứa Doãn Hạ nghẹn ngào gọi tên Hoắc Tư Danh
Bà lão đứng nhìn Hứa Doãn Hạ một lúc nói
" Con là Hứa Doãn Hạ? "
" Đúng vậy! "
" Haha con thật xinh đẹp! Giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743689/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.