Cố Hoài Thiên tức giận về lại khách sạn đem đoạn đối thoại lúc nãy anh có ghi âm gửi cho Cố Minh Dương ở EL
" Ba vẫn nên đưa cho Mẹ nghe! Và nói rõ chuyện bé cưng còn sống thì tốt hơn! "
Cố Minh Dương gửi tin nhắn: " Ok! Con bảo vệ tốt em gái! Ba sẽ nhanh chóng sắp xếp ở đây để đến thành phố B "
Cố Hoài Thiên vẫn ngồi trước bàn máy tính, hai tay nắm chặt! Anh cố gắng kiềm chế lửa giận của chính anh lại! Anh phải nhịn! Anh phải bảo vệ thật tốt bé cưng! Đúng vậy Cố Hoài Thiên hít một hơi sâu gọi điện thoại cho Cố Hoài Nam nói cái gì đó rồi tắt máy đi ra ngoài
••••••
Hứa Doãn Hạ ngủ một giấc dậy, nhìn xung quanh một vòng thì cô biết chắc đây không phải là ở nhà, vừa đứng dậy thì cả người cô đều vô lực sắp té, đúng lúc Hoắc Tư Danh mở cửa đi vào vội vàng đi tới nắm lấy tay Hứa Doãn Hạ nói
" Còn mệt sao? " Hoắc Tư Danh định ôm Hứa Doãn Hạ lên nhưng thấy Hứa Doãn Hạ lắc đầu nên anh dừng lại
Hứa Doãn Hạ nhìn Hoắc Tư Danh, không hiểu sao trong lòng cứ cuồn cuộn muốn đánh, nhưng cô ráng nhìn trừng mắt nhìn Hoắc Tư Danh, hung hăng bước ra ngoài nhưng là do bị dày vò quá lâu lại quá nhiều lần Hứa Doãn Hạ đi đi một lúc mếu máo quát
" Tại anh! Tại tên lưu manh anh hết huhu! " rồi sao đó Hứa Doãn Hạ khóc rống lên
Hoắc Tư Danh cứng đờ người, cuối cùng vẫn đi nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743661/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.