Sau khi Đàm Vĩnh Long rời đi Tổng Thương cùng ba người còn lại nhìn thanh niên nọ đang đi tới
Tống Thương nhíu mày nói
" Tôi đã bảo cậu cứ ra tay mạnh vào sao phải nhường? "
Tống Hà ( Em trai Tống Thương, người đấu với Hứa Doãn Hạ lúc nãy!) nhếch mép cười
" Con mắt nào của anh thấy tôi nhường chị Dâu? " dừng một chút anh lại nói
" Chị Dâu nhường tôi thì có! " nếu như lúc đó Hứa Doãn Hạ ra mạnh xíu, anh tin chắc chắn tay anh bị gãy! Nhưng là từ đầu đến cuối anh cố ý đánh vào chỗ hiểm nhất của cô, cô đều tránh được!
Tống Thương nhíu mày không tin, Tống Hà nhìn ra nói
" Từ lúc bắt đầu chị ấy đã nhường tôi! Tôi không biết tại sao lại nhường nhưng tôi biết đấy không phải ý của Boss! Các anh vẫn nên nghĩ thoáng đi! À mà nếu các anh thật sự không thích chị dâu thì kêu Boss chia tay đi! Tôi muốn theo đuổi chị ấy! " cho dù chia tay thật! Anh cũng méo dám theo đuổi nhưng nếu không kích thích thần kinh của bốn ông dở hơi này, anh tin chị dâu có làm gì cũng không thay đổi được suy nghĩ trong đầu mấy người này
Đúng như dự đoán, Bốn người đứng lên rời đi!
Tống Thương chỉ khẽ nói
" Người của Boss mà mày dám mơ tưởng! Nếu tao còn nghe được lần nào đừng trách tao không xem mày là em trai "
Sau đó bốn người hung hăng rời đi! Tống Hà đứng đó cười to! Thấy chưa anh nói mà chỉ cần kích thích họ, họ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743651/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.