Đàm Vĩnh Long bị hỏi ngược lại cứng họng, nói gấp
" Không có đâu Boss! Tôi đây là một lòng trung thành với Chị Dâu! "
Hoắc Tư Danh bĩu môi nói
" Cho mấy cậu ăn cơm lỗ! Chưa gì đã theo phe Hạ Hạ hết rồi "
Dừng một chút lại nói
" Nhưng mà tôi thích " Hoắc Tư Danh nhếch mép cười, một nụ cười chân thành chỉ mỗi Hứa Doãn Hạ mới nhìn thấy Đàm Vĩnh Long nhìn thấy nụ cười đó không khỏi giật mình!
Tuy rằng anh ở chung Boss đã hơn mười năm nhưng ngoài việc trúng thầu lớn Boss rất ít khi cười, từ khi quen được Chị Dâu, dường như ngày nào Boss cũng cười! Tuy chỉ vô tình nhìn thấy nhưng chính anh đều phải sửng sốt
Hoắc Tư Danh cúi xuống nhìn máy tính một lúc lại nói
" Từ chối thì hơi thất lễ, cậu cứ nói tôi bận, nếu tranh thủ kịp sẽ đến còn không thì hẹn hôm khác, ngoài ra, nói là đừng đợi! "
Đàm Vĩnh Long nhíu mày hỏi
" Như vậy có phải hơi bị tùy hứng không Boss? "
" Cậu thấy tùy hứng? " Hoắc Tư Danh ngẩng đầu nhìn Đàm Vĩnh Long, thấy anh gật đâu Hoắc Tư Danh lại nói
" Chúng ta đã nói họ đừng đợi! Nếu họ thích đợi thì mặc kệ họ! Cái hạng mục đó đúng là tốt hết chỗ nói nhưng là tôi không thích ai sắp xếp tôi làm việc theo kiểu đó! " ngày hôm qua, Hoắc Tư Danh vốn đã không ưa gì ông Phan Trấn Khắc, nhưng là nhìn thấy hạng mục đó vì nhân viên khó cực mà làm ngày làm đêm anh mới đi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743646/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.