Hoắc Tư Danh mặt không biểu tình đi lên phòng làm việc. Thư ký Đàm không nhanh không chậm khép kín cửa thay Hoắc Tư Danh.
Hoắc Tư Danh nhíu mày, lôi ra một bức hình cũ kĩ trong ngăn bàn.
Trên hình một người phụ nữ xinh đẹp chừng hơn hai mươi tuổi cười tươi tắn.
Hoắc Tư Danh không khỏi nhếch mép cười tự giễu!
Hơn hai mươi năm qua, Hoắc Tư Danh làm sau mà có thể quên đi người đàn bà này!
Người đã đẻ ra anh cũng là người luôn bỏ mặc anh! Thương thì có thương hận thì có hận nhưng kêu anh hoàn toàn quên đi bà ta là không thể.
Mỗi lần nhìn Châu Trình Ly xinh đẹp trong bức ảnh, tim anh lại thắt lại đau đớn! Những kí ức đau thương ùa nhau quay về.
Những ngày tháng bị bỏ mặc, những ngày tháng nhốt anh trong bóng tối, lại những ngày tháng trêu đùa tình cảm của anh! Haha anh thật khâm phục bản thân mình khi đó! Thế mà lại yêu thương bà ta như vậy mặc cho bà ta luôn lạnh nhạt cho anh.
Ngày ba và bà ta li dị, anh cũng vì bà ta mà cầu tình giúp! Thế mà chứng nào tật nấy, lại dám chuẩn bị người bắt cóc anh tống tiền, nếu như hôm đó không có người bảo vệ biết đâu bây giờ anh vẫn đang khổ sở ở nơi đâu đó!
Tuy anh không giúp càng không muốn biết tung tích của bà ta nhưng có bao giờ anh làm được đâu!
Đến nay bà ta quay lại, nếu bà ta chịu an phận anh nhất định không làm khó bà ta nhưng bà ta cứ hết lần này đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743610/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.