Đàm Vĩnh Long bị hôn hơi giật mình, sau đó anh dùng hết sức đẩy Từ Hạnh Ngôn ra. Tát lên mặt anh ta một cái nói.
" Điên vừa vừa thôi! "
Từ Hạnh Ngôn bị đánh cứng người sau đó khóc thành tiếng. Một phần là do men rượu một phần là do Từ Hạnh Ngôn đang buồn.
Cứ thế Từ Hạnh Ngôn khóc một lúc ngủ luôn ở đó, Đàm Vĩnh Long nhíu mày nhẹ nói,
" Đợi sáng mai anh dậy. Tôi không xử đẹp anh mới lạ! "
Dứt câu, Đàm Vĩnh Long ôm Từ Hạnh Ngôn lên đi vào phòng khách đặt anh lên salong rồi anh mặc kệ rời đi ngủ.
Hoắc Tư Danh và Hứa Doãn Hạ nói chuyện một lúc, Hứa Doãn Hạ mắt mở sắp hết lên nhưng vẫn ráng cầm cự... không lâu sau đó Hứa Doãn Hạ thật sự ngủ trong lòng của Hoắc Tư Danh.
Đều này khiến Hoắc Tư Danh không khỏi mĩm cười, ánh mắt sủng nịch yêu thương, hôn nhẹ lên trán Hứa Doãn Hạ sau đó ôm cô lên thẳng phòng ngủ.
Hai người ôm nhau cùng ngủ say giấc.
Sáng hôm sau.
" Tư Danh! " Hứa Doãn Hạ khó chịu gọi tiếng.
Hoắc Tư Danh từ trong phòng tắm, chỉ quấy mỗi khăn tắm vừa nghe Hứa Doãn Hạ kêu vội vội vàng đi ra.
" Sau đó? "
" Chuột rút... " Hứa Doãn Hạ hai mắt ngập nước vừa đau vừa khó chịu ấm ức nói.
" A " Hoắc Tư Danh kéo chăn ra, nhìn đôi chân thon nhỏ của Hứa Doãn Hạ nhíu mày lại, quá ốm, phải bắt Hứa Doãn Hạ ăn nhiều mới được lại nhìn phía bắp chân ở phía sau đúng là hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743601/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.