Cô một mình lẳng lặng trong bóng đêm mà ngồi nhìn về phía cửa.
Anh sẽ về đúng không? Anh nhất định sẽ về lại đúng không?
Từng câu hỏi cô tự đặt ra suốt một đêm dài!
Cuối cùng Anh cũng về...
••••••••••••
Nhìn quầng thâm trên đôi mắt của Hứa Doãn Hạ, Hoắc Tư Danh mày nhíu chặt!
Cả đêm qua Hứa Doãn Hạ không ngủ mà ở đây đợi anh sao, đang định chạm vào khuôn mặt nhếch nhác của Hứa Doãn Hạ, Hoắc Tư Danh lại giật mình vội đỡ cô.
" Làm...làm sau vậy? " Hoắc Tư Danh đỡ được Hứa Doãn Hạ vội hỏi.
Hứa Doãn Hạ nhìn anh cái, khóe miệng lâu rồi mới giương lên chân thành mà nói.
" Chân bị tê! Hihi... "
Hoắc Tư Danh vội ôm Hứa Doãn Hạ đi qua ngồi ở sô pha phòng khách, khi đặt cô xuống thì Hứa Doãn Hạ ôm chặt cô Hoắc Tư Danh.
Hứa Doãn Hạ thút thít mà khóc rống lên, cô sợ cả đêm qua cô sợ hãi đến tột độ cô sợ Hoắc Tư Danh thật sự sẽ biến mất, biến khỏi cuộc sống của cô...
Hoắc Tư Danh cũng ôm chặt cô, nhẹ vỗ lưng cô an ủi, khóe mắt anh cũng cay cay!
" Nín đi. "
" Cả đêm qua em ở đây sao? " Hoắc Tư Danh dỗ được Hứa Doãn Hạ, anh nhìn cô hỏi.
Hứa Doãn Hạ gật đầu cái nói: " Anh đi...đi hức.... Đâu? "
" Tôi đi uống rượu rồi chạy đến công ty. "
" Ừ... " Hứa Doãn Hạ nhìn Hoắc Tư Danh, rồi cúi xuống.
Đã lâu rồi, cô chưa chủ động hôn Hoắc Tư Danh nên có hơi ngại, cứ nghĩ đến mặt cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743592/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.