Dư Như Tâm hai mắt đỏ ngầu tức giận, thầm nói nếu sao này Hoắc Tư Danh đã là của cô, cô nhất định làm cho những người cười nhạo cô chỉ trích cô phải quỳ xuống xin lỗi. Dư Như Tâm hừng hực bỏ đi, không cẩn thận chân trái đá chân phải, té cái " RẦM " tiếng cười vang khắp phòng, cũng không ai bước ra đỡ. Dư Như Tâm ngồi dậy, cứ như phát điên chỉ vào mặt những người kia: " Các người cứ chờ xem... "
Bóng dáng của Dư Như Tâm vừa khuất, tiếng nghị luận, bàn tán, thẩm chí là mắng chửi càng to.
" Cóc ghẻ cứ nghĩ mình là thiên nga! "
" Thôi em nó trèo cao mặc nó sao này té đay cũng không kịp hối hận. "
" Haha. "
" Phải nói là miệng chó muốn ngậm ngà voi haha. "
" Haha. "
"..... "
Trong phòng bệnh, Hoắc Tư Danh bỏ bê công ty, cứ ngồi yên tại vị trí cũ nhìn chằm chằm người đang ngủ say, anh không nhịn được mà xoa khẽ khuôn mặt gầy đi của Hứa Doãn Hạ, thầm nói sao này xuất viện nhất định sẽ bồi bổ cho thật tốt.
Hứa Doãn Hạ dần dần tỉnh lại thì trời đã khuya, xoay người thì bắt gặp được khuôn mặt gầy gò của Hoắc Tư Danh, cô cứ nhìn gương mặt đó nhìn thật lâu, thật kỹ, không nhịn được đưa tay lên định xoa khuôn mặt bên mình cả một năm nay nhưng lại buông xuống, giọt nước mắt đắng cay tràn ra.
Cô biết chuyện này không phải hoàn toàn là lỗi của Hoắc Tư Danh, nhưng cô vẫn không nhịn nỗi mà giận mà hận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743567/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.