Hoắc Tư Danh quay về, người anh dặn dò chăm sóc Hứa Doãn Hạ báo là Hứa Doãn Hạ tỉnh. Anh từ ngoài nhìn vào, cô đang được đút cháo. Hoắc Tư Danh tuy rất vui khi biết được Hứa Doãn Hạ tỉnh nhưng anh lại sợ thêm khi phải đối mặt với cô.
Hoắc Tư Danh mở cửa đi vào, nhẹ nhàng ngồi vào ghế bên cạnh giường bệnh của Hứa Doãn Hạ nhìn cô. Hai tay anh nắm chặt lại, môi mấp máy muốn nói lại thôi.
Hứa Doãn Hạ nghe tiếng của mở, biết Hoắc Tư Danh vào, cô chỉ cúi đầu chăm chú ăn không nói lời nào. Nói cô không giận là nói dối, nói cô không đau lòng thì chỉ là biện minh.
Hứa Doãn Hạ, cô tuy không trông mong gì việc có em bé quá sớm, nhưng nếu thật sự có, cô chắc chắn sẽ nuôi dù Hoắc Tư Danh có ép phá. Nhưng khi cô biết bản thân mình có thai, cũng là lúc đứa bé xấu số mất đi. Làm sao mà cô không đau khổ cho được, đứa bé không phải vì nguyên do gì khác mà mất đi, mà chính tay ba ruột bé hại bé mất. Trong lúc tia thức tỉnh cuối cùng trước khi ngất, cô cười tự giễu chính bản thân mình.
Tại sao lại đi tin tưởng vào Hoắc Tư Danh, tại sao lại không đề phòng anh và cũng tại sao dù biết là sẽ không có nhưng lúc đó cô vẫn luôn hy vọng Hoắc Tư Danh tin cô nói. Haha cô đúng là ngốc, đi xem người đàn ông hơn mình 12 tuổi là người thân, đã thể còn hết mực ỷ lại tín nhiệm đến cuối cùng người thua thiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743565/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.