Hoắc Tư Danh mặt nóng rát lên vì ngượng ngùng, anh làm sao có thể thừa nhận là anh ghen được cơ chứ! Anh là ai là Hoắc Tư Danh là Hoắc Tư Danh đó! Là tổng giám đốc của Hoắc Thị! Anh làm sau phải ghen lên vì người đàn ông kia được. Đúng anh không ghen. Hoắc Tư Danh nhìn Hứa Doãn Hạ cười đến quên trời quên đất, cười đến đỏ cả mặt! Mày anh nhíu lại thành một đường. Anh gằn giọng nói: " Tôi không ghen, tại sao tôi phải ghen chứ? ".
Hứa Doãn Hạ vốn đang cười trong vui sướng, nhưng khi nghe Hoắc Tư Danh nói, dù biết anh dối lòng nhưng cô cũng thấy buồn lòng. Cô liếc nhìn anh cái hất tay anh ra, bước nhanh về phía phòng làm việc, thầm nói được thôi anh không thừa nhận cũng được, nhưng nhất định anh sẽ chính miệng nói.
Hoắc Tư Danh nhìn chằm chằm bàn tay mình bị hất đi, cau mày lại con ngươi âm trầm đến đáng sợ, phía sau đi tới hai thành một bước nhanh kéo mạnh Hứa Doãn Hạ.
" Em đi định đi đâu? "
Hoắc Tư Danh vốn không đề ý vị trí phòng làm việc chả Hứa Doãn Hạ nên anh vốn không biết.
Hứa Doãn Hạ cười mỉa cái lại một lần hất tay anh ra lạnh nhạt nói.
" Tôi đi đâu, cũng về dâu liên quan đến "
Hoắc Tư Danh nói: " Em đừng quên, cả đời này ngoài tôi ra, em không thể nghĩ đến người khác ".
Hứa Doãn Hạ trừng mắt Hoắc Tư Danh nói: " Nực cười, tôi nghĩ đến ai liên quan anh? Anh ghen hay sao hả? Anh có tư cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/255959/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.