Cả buổi chiều, Đào Thu Hạnh cứ như người mất hồn, làm việc cũng không tập trung, bị quản lý mắng cho tới tấp cũng chẳng có phản ứng. Hết ca làm việc, cô lặng lẽ thay đồ trở về nhà. Vừa ra đến cổng, một lão bảo vệ tầm 50 tuổi, đầu hói bụng phệ theo thói cũ, giở giọng bỡn cợt cô: “Người đẹp, hôm nay về sớm thế? Tối có muốn đi chơi vui vẻ tí với anh không?”
Lão ta đã già hai thứ tóc, vợ con đề huề nhưng bản tính háo sắc dê già không thay đổi. Lúc cô mới đến xin việc còn bị hắn lợi dụng sàm sỡ. Cho đến bây giờ, cô vẫn sợ hãi, cứ nhìn thấy gã là như thấy quỷ, chạy xa tám mét. Hôm nay, cô biết rằng lão cùng Đặng Xuân Quý và mấy tên bảo vệ đốn mạt nữa tụ họp nhau cá cược để làm nhục cô. Cô lại càng phẫn hận, căm ghét lão. Đào Thu Hạnh nhìn lão bằng con mắt căm giận, nghiến răng quát: “Cút xa tôi ra, đồ vô liêm sỉ.” Nói xong, cô nhanh chóng rời đi, chỉ nghĩ đến việc hít chung bầu không khí với loại người này thôi cô đã thấy vô cùng ghê tởm rồi.
Lão bảo vệ sửng sốt, hai mắt trợn to nhìn thân ảnh nhỏ bé cứ thế rời đi. Lão ta không ngờ hôm nay cô lại to gan mắng mỏ mình. Những lần trước hắn còn trêu chọc quá đáng hơn, cô cũng chỉ lườm một cái rồi chạy mất. Chẳng lẽ hôm nay ăn lộn thuốc?
Đào Thu Hạnh bước nhanh về nhà, trên đường về phải qua mấy con hẻm chật chội, vắng người. Nhà cô cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai-the-than-hay-chinh-that/1682478/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.