Lúc người mẫu tiên sinh nghiêm túc làm việc thật sự rất đặc biệt.
Người mẫu tiên sinh khoác bên ngoài chiếc áo măng tô màu cà phê, phần tóc mái đều được vuốt lên, trên mặt còn trang điểm, hoàn toàn biến thành bộ dáng lạ lẫm đối với tôi.
“Trần tiên sinh cũng tới sao?”
Khuôn mặt người mẫu tiên sinh số 2 bất chợt xuất hiện trước mặt tôi, anh ta cũng trang điểm, càng tôn lên phần yêu mị của mình.
Tôi thờ ơ đáp một tiếng, tiếp tục nhìn dáng đứng chụp hình của người mẫu tiên sinh đồng thời cố gắng duy trì tốc độ tàn tàn ăn đồ ăn vặt của mình.
Người mẫu tiên sinh số 2 vươn tay bốc lên miếng bánh quy, cười híp mắt hỏi tôi: “Không phiền nếu tôi lấy một cái chứ?” Sau đó khoan thai nhét vào trong miệng, cắn một cái, cuối cùng còn chưa đã liếm miệng.
Có! Phiền!
Cực kì! Kì! Phiền!
Tôi dùng sức cắn bánh quy,đồng thời đem lời nói trong lòng nuốt xuống.
“Cái này nhìn cũng không tệ.” Người mẫu tiên sinh số 2 nở nụ cười “xuân” tươi roi rói,vươn tay cầm đi bịch khoai tây sợi.
Người có thể nhịn! Nhưng người không thể nhẫn được!
Tôi đang chuẩn bị mở miệng, người mẫu tiên sinh số 2 lại nhẹ nhàng với tôi: “Trần tiên sinh có biết chuyện trong nhà của Lý Thiệu Niên không?”
Tôi có hơi chần chừ.
“Trông anh có vẻ không biết gì cả.” Người mẫu tiên sinh số 2 yêu nghiệt cười: “Có muốn mua thông tin từ tôi không?”
Tôi tiếp tục chần chừ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-toi-co-gi-do-bat-thuong/2480098/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.