“Trời ạ, đây là thụ chính đúng không?”
“Người này là thụ chính quy đó hả? Sao tui nhìn thế nào cũng không tin được vậy? Như kiểu thế nào cũng không chịu nổi uy áp của tổng giám đốc hết á!”
“Tổng giám đốc manh manh.”
Tôi trầm mậc nhìn xuống sinh vật đang bám lấy đùi mình, sâu sắc cảm thấy màn này quen quá đi.
Đại sinh vật khoác áo trắng ngẩng đầu lên, lộ ra khuôn mặt đáng thương làm bộ, ra vẻ tủi thân uất ức, run lập cập lẩy bẩy hỏi tôi: “Tổng giám đốc tiên sinh… Tôi với anh đổi bạn trai được không?”
Nói thật, từ lúc thấy tên bác sĩ hám của này xuất hiện, tôi đã có dự cảm không tốt, không nghĩ tới cậu ta tới gây sự thật
“Đi vào rồi nói.” Tôi lạnh lùng cắt ngang lời cậu ta.
Bác sĩ có khả năng biến hoá trời cho, ngay lập tức đôi mắt đã đọng nước, thoạt nhìn giống như muốn khóc.
À, quả thật là khóc.
“Anh anh anh… Tôi thật sự không muốn ở chung với Athony chút nào hết huhu…”
Tôi nghía mắt nhìn đám thư kí đang tụ lại dòm qua, doạ các cô lập tức tản ra, sau đó ghét bỏ, gắng gượng kéo tay bác sĩ vào thang máy.
“Hu hu hu tổng giám đốc anh còn nhớ Athony không? Là người…người mà tôi quen ở nhà anh đó.. hu hu”.
À, là người mẫu tiên sinh số 2.
Thì ra bọn họ ở chung với nhau thật.
Tôi cúi xuống nhìn bác sĩ ngồi chồm hổm trong góc mà khóc lóc kể lể.
“Hu hu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-toi-co-gi-do-bat-thuong/2480070/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.