Tôi lúc tỉnh lại vẫn là rất quen thuộc ở trong ***g ngức người mẫu tiên sinh.
Thật giống như ở đâu đó không phú hợp.
Tôi nhìn người mẫu tiên sinh, hắn nhắm mắt lại, mặt thật sáng, lông mi thật dài, mũi cao cao, miệng mềm mại.
Tôi đột nhiên muốn đi lấy điện thoại di động chụp một tấm.
“Em đi đâu vậy?”
Đúng lúc ta hướng tay đến vị trị điện thoại di động ở tủ đầu giường, người mẫu tiên sinh bỗng nhiên nắm chặt tay tôi, rất ôn nhu hỏi.
Rất ôn nhu, thế nhưng tôi còn cảm thấy rất nguy hiểm.
“…” Tôi không lên tiếng.
Người mẫu tiên sinh liền liếm lỗ tai của tôi: “Nghe nói em không cần anh nữa?”
Tôi đột nhiên nghĩ tới, lúc trước tôi để người mẫu tiên sinh đi, còn tôi đi tới nhà khác, thế nào tỉnh lại liền ở nhà, nằm bên người lại là người mẫu tiên sinh?
“Anh… đừng liếm lỗ tai tôi.” Tôi nhỏ giọng nói, thật giống có chút nhu nhược.
“Em muốn đi bao dưỡng người khác?” Người mẫu tiên sinh vừa nói vừa lấy tay tiến vào bên trong y phục của tôi, tay hắn có chút lạnh, tôi không tự chủ kêu một tiếng. Người mẫu tiên sinh ánh mắt liền lạnh xuống: “Em sau đó sẽ bao dưỡng nam hay nữ? Vẫn là người mẫu? Hay là nói, minh tinh?”
Tôi không dám nói lời nào, người mẫu tiên sinh đáng sợ lại xuất hiện.
Lần này tôi thật sự không thể lại lăn lộn trên giường, cái mông của tôi còn đặc biệt đau.
Tôi đang nhớ tôi nên làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-ta-co-gi-do-khong-dung/2396336/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.