Cuối năm, người mẫu tiên sinh kết thúc kỳ nghĩ trước thời hạn.
Nghe nói một nhà thiết kế thời trang nổi tiếng muốn tổ chức một buổi biểu diễn thời trang, hi vọng người mẫu tiên sinh có thể tham gia.
Tôi cho rằng đối với công việc nhất định phải nghiêm túc và có trách nhiệm, cũng không có lợi dụng thân phận của kim chủ mà bắt người mẫu tiên sinh từ chối.
“Muốn cùng đi với anh sao?”
Trước khi đi một ngày, người mẫu tiên sinh trở nên đặc biệt dính người.
Tôi xem phim, hắn muốn ôm tôi cùng xem, tôi ăn cơm, hắn cũng phải nhìn tôi chằm chằm, giống như hạt mè mà gắt gao dính trên người của tôi.
Đến buổi tối, tôi đang vui vẻ xem tin tức cuối ngày, người mẫu tiên sinh đột nhiên nói với tôi: “Cùng đi với anh đi.”
Không phải câu hỏi nhẹ nhàng ôn hòa, mà là loại ngữ khí thông báo.
Tôi mơ hồ cảm thấy được khẩu khí này có gì đó không phù hợp, ngẫm lại thì người mẫu tiên sinh đích xác là rất ít khi tách ra khỏi tôi lâu như thế, có thể là trong lòng cảm thấy bất an đi.
Suy nghĩ một chút tôi gần đây không có chuyện gì, công việc trong thời gian ngắn cũng không có, không bằng cùng người mẫu tiên sinh đi một chuyến.
Ta nghĩ như thế, liền dứt khoát đáp ứng hắn, ngày hôm sau liền theo hắn lên máy bay.
Sau khi trải qua chuyến bay dài dằng dặc, tôi đã đặt chân lên đất Paris, bất quá cả người đều không có tinh thần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-ta-co-gi-do-khong-dung/2396316/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.