“Đại tẩu tạm biệt! Đại tẩu người phải cố gắng đối tốt với đại ca a ~ ”
Tôi mặt không thay đổi trong tiếng căn dặn vang dọi của tên to con mà xuống xe.
Tôi chậm rì rì trở về phòng, không ngạc nhiên chút nào khi nhìn thấy gương mặt u ám của người mẫu tiên sinh.
Khi tôi ý thức được, người mẫu tiên sinh đã rời đi trước tôi một bước, tôi liền biết chắc có việc, đều do người mẫu tiên sinh số 2 kéo dài thời gian, nhất định phải cùng tôi tranh luận xem hắn có phải là một tên bại gia tử.
Người mẫu tiên sinh như gió mà đi lên phía trước, tỉ mỉ trên dưới phải trái nhìn tôi một vòng, mới mở miệng: “Ai đã mang em đi?”
“Một tên to con cùng một người đeo kính mang tôi đi.”
“Hoàn hảo.” người mẫu tiên sinh lập tức ôm tôi, cơ thể thật ấm áp, nhưng tay lại lành lạnh.
Tôi nghĩ hắn bị dọa sợ rồi, do dự một chút, vươn tay ôm lấy hắn.
“Bọn họ nói cái gì với em?” Người mẫu tiên sinh trầm giọng hỏi
Tôi thành thật nói: “Tôi thấy… A… Lần trước lúc tết người bạn mà anh mang tới, hắn nói với tôi ông lão kia muốn anh quay về Mỹ đi.”
Người mẫu tiên sinh cả người đều rất căng thẳng, bộ dáng rất bất an.
“Những chuyện khác, anh hãy nói với tôi được không?” Tôi nhẹ nhàng hỏi.
Nói thật, tôi không hề thích cảm giác bị người gạt chút nào, thế nhưng đối với người mẫu tiên sinh, tôi liền không có cách nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-ta-co-gi-do-khong-dung/2396288/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.