Edit+ Beta: Ngôn Ngôn, Nhiên Nhi, Hua
Hoàng Điểm Điểm bị nóng mà tỉnh, cậu quấn chăn nằm trên giường cả đêm, còn có một cánh tay ngang ngược của người nào đó phía sau ôm chặt cậu lại. Hoàng Điểm Điểm mở mắt liền thấy Ấn Ấn vốn nằm cùng mình đã sắp áp lên tường thành một con thạch sùng lớn. Hiện tại con thạch sùng to đùng này đang nhắm mắt lại, trên mặt còn xuất hiện chút ửng đỏ khả nghi. Hoàng Điểm Điểm đưa tay chọc chọc vào mặt anh, nhiệt độ không bình thường truyền đến đầu ngón tay cậu, á, Ấn Ấn cái này….Hình như nhân loại gọi là phát sốt.
Hoàng Điểm Điểm gọi anh mấy tiếng, Lạc Ấn cũng không có phản ứng, xem ra bệnh rất nặng. Lấy tư cách là một chủ nhân thuần dưỡng nhân loại tốt, Hoàng Điểm Điểm chắc chắn không thể ngồi nhìn mà mặc kệ được, vì vậy cậu xốc chăn đang đắp trên người mình lên, đem nó đắp đến trên người Lạc Ấn. Sau đó bản thân cứ thế lõa thể đi xuống giường. Đáng tiếc Lạc Ấn đang sốt nhẹ, mí mắt nặng nề không mở ra được, đương nhiên không thể nhìn thấy cảnh đẹp như vậy, mà cũng may mắn là không thấy, bằng không nhiệt độ có thể chỉ tăng lên chứ không giảm rồi.
Ngay từ đầu Hoàng Điểm Điểm căn bản là không có nghĩ đến việc muốn dùng thân phận nhân loại để sinh hoạt, quần áo là vật ngoài thân, đương nhiên cũng không có. Bây giờ Ấn Ấn ngã bệnh, cậu rất có tự giác về thân phận chủ nhân, cảm thấy cần có trách nhiệm chăm sóc tốt cho anh. Trong môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-chat-luong-cao-cua-gau-truc-do/1318474/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.