Edit+ Beta: Hua, Ngôn Ngôn, Nhiên Nhi
Không ai biết trong vài giờ ngắn ngủi kia, nội tâm Lạc Ấn đã trải qua sóng gió lớn như thế nào. Anh chân thành xin lỗi tộc trưởng gấu trúc đỏ vì hiểu lầm mà bản thân mình mang tới, rồi tiễn bố và Hùng bá bá về. Trên đường về Lạc Ấn mua vài món rau xào mà Điểm Điểm thích ăn, còn đi vòng quanh sạp bày trái cây mua mấy cân dâu tây tươi.
Cái chăn ở ký túc xá của Lạc Ấn rất mềm mại, gió đầu hè ngượng ngùng thổi vào, giúp Hoàng Điểm Điểm có một giấc mơ đẹp. Trong giấc mơ cậu biến về nguyên hình, nằm lên một đống dâu tây tươi mới còn đọng nước, như đã trở thành một Quốc vương thật sự, mấy con mèo con từng bắt nạt cậu mặc trang phục hầu gái, cần cù chăm chỉ ngắt lá dâu tây đi cho nó. Còn có một đôi chân nhân loại rất to, vừa khô ráo lại rất mềm mại ấm áp, liên tục giúp nó vuốt lông. “Điểm Điểm, như vậy có thoải mái không?” Cả âm thanh của nhân loại kia cũng rất là êm tai.
“Hm hm, rất thoải mái…” Gấu trúc đỏ nhỏ Điểm Điểm lười biếng nói, nhân loại nhận được khen ngợi của cậu thế là càng ra sức xoa bóp cho cậu.
Cái người kia là ai, đúng rồi, là Lạc Ấn.
Ấn Ấn gảy gảy lông cho cậu, rồi còn nhẹ nhàng vuốt ve phần gáy của cậu, để cho cậu thật thoải mái nha.
“A…, tiếp tục, tiếp tục nha Ấn Ấn…”
Hả? Sao lại không cử động nữa, Hoàng Điểm Điểm luống cuống tỉnh lại. Nhìn thấy Lạc Ấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-chat-luong-cao-cua-gau-truc-do/1318469/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.