Edit + Beta: Ngôn Ngôn, Nhiên Nhi, Hua
Trời không lạnh, chỉ là nhiệt độ buổi tối có hơi thấp. Lạc Ấn lấy ra hai bộ quần áo cũ xếp lại làm cho gấu trúc đỏ nhỏ một cái giường nhỏ tạm thời, ôm cục lông nhỏ đang lơ mơ buồn ngủ lên, còn tỉ mỉ đắp lên cái bụng nhỏ tránh cho nó bị cảm lạnh. Lạc Ấn tắt đèn trần trên ký túc xá, cũng chuẩn bị đi ngủ. Anh đi rửa mặt khi quay lại thấy ngọn đèn nhỏ chiếu vào cục lông tròn lẻ lỏi trên bàn, trong lòng bỗng nhiên không đành lòng, liền ôm nó cùng với quần áo lên trên giường. Lông tơ trên người gấu trúc đỏ nhỏ bồng bềnh mềm mại, là do có người vẫn luôn chăm sóc nên rất sạch sẽ, sờ lên cảm thấy rất ấm áp dễ chịu. Vậy cứ thế ôm nó ngủ một đêm đi, Lạc Ấn nghĩ.
Gấu trúc đỏ nhỏ nằm lên trên quần áo Lạc Ấn, khí tức của nhân loại đối với gấu trúc đỏ nhỏ mới tu luyện rất có lợi, mắt thường không thể nhận ra từng tia từng sợi khí tức bị nó hấp thu, gấu trúc đỏ nhỏ liếm liếm miệng của mình, thoả mãn yên tĩnh ngủ.
Sáng sớm ngày thứ hai, gấu trúc đỏ nhỏ tỉnh lại, nó cảm thấy toàn bộ khí gấu trong mình thậm chí đã được nâng lên một bậc rồi, đã được khí tức của nhân loại bồi bổ, nên nó tu luyện rất nhanh. Nhưng mà giống như một vật chứa bất chợt bị đổ vào quá nhiều nước, thân thể gấu trúc đỏ nhỏ chưa thành niên, nó cần nhanh biến thành người để tiêu hóa tốt một chút.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-chat-luong-cao-cua-gau-truc-do/1318450/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.