Editor: May
Cô nghĩ, một khi anh đã yêu cô như vậy, cô cũng có thể học bộ dáng anh yêu cô, đi yêu anh......... Cô nghĩ......... Cô biết cô nên làm như thế nào!
Cô nghĩ.........
Chung Tình sợ chết, nhưng hiện tại, cô lại cảm thấy chính mình tựa hồ không sợ.........
Cô lẳng lặng nằm ở trên giường, nhìn trần nhà, ánh mắt một mảnh tối đen, bên trong lóe lên từng tầng sáng rọi, đó là tâm tư của cô đang nhanh chóng chuyển động.
Cô biết, nếu cô đến Anh quốc này, nhất định là sẽ bị những người Bạc Địch trông chừng thật tốt, mục đích của Dịch Giản muốn cô có thể ở tại chỗ này sống thật tốt.
Nhưng, cô cũng biết, cô phải ở trong thời gian ngắn nhất, về nước......... trở lại bên người Dịch Giản.
Cô nhớ rõ, một câu anh từng nói với cô, sinh tử gắn bó, không xa không rời.
Nếu, sinh tử gắn bó, không xa không rời, sao cô lại có thể ở tại chỗ này, để cho một mình anh đau khổ trong chiến loạn bay tán loạn?
Cô vươn tay, vuốt ve bụng của mình, nghĩ, đứa nhỏ của cô, đứa nhỏ của bọn họ, khẳng định sẽ hiểu cho cô.
Bọn họ là người một nhà.
Ba người.
Cha, mẹ, đứa nhỏ.
Cho nên, phải ở cùng một chỗ.
Chung Tình âm thầm cắn chặt răng, trong đầu của cô cũng đã dần dần hiện ra một chút ý niệm trong đầu.
===============================================================
Đúng như Chung Tình đoán như vậy, sau khi Chung Tình biết chân tướng, lúc Dương Đình gọi điện thoại cho Dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3118570/chuong-1030.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.