Editor: May
Cả người vẫn trông chừng điện thoại, trông chừng cả ngày, thẳng đến mười giờ tối, nhận được điện thoại của Dương Đình, nói đã đón được.........
Anh mới buông tâm, nói với người bên kia: “Bảo trọng......”
Liền im lặng cắt đứt điện thoại.
===============================================================
Giống như theo như lời điện thoại vậy, ca-nô tối nay, trên đường gặp bão táp, chạy gian nan, chỉ là cũng may an toàn đến cảng Anh quốc.
Chung Tình nhận thức Bạc Địch, xe phong cách kia của anh đậu ở chỗ này, cực kỳ chói mắt, mặc một thân tây trang màu đen, mái tóc dài, bởi vì gió biển thổi động, tung bay lên, bên miệng giữ một chút nụ cười tà khí xấu xa.
Cô nhìn thấy Bạc Địch, đều không có xuất khẩu gọi một tiếng, Bạc Địch lại như là đã bị cảm ứng bình thường, vòng vo đầu, huýt sáo vang dội về phía Chung Tình, sau đó liền có người tiến lên trước đón, mang đồ của Chung Tình lên xe khác.
Bạc Địch nghiêng đầu, dùng tiếng Anh lưu loát phân phó bọn họ chỗ đưa mấy thứ này tới, còn nhân tiện nói địa chỉ.
Sau đó, liền cực kỳ thân sĩ vòng qua xe, mở cửa xe ra, chờ Chung Hân và Chung Tình lên xe, anh mới búng tay một cái thật vang, trở tay đóng sầm cửa, lên xe, quay đầu, đi đến.
Bạc Địch ngược lại không có nói gì.
Chung Tình lại tò mò hỏi: “Nghê Y đâu? Sao cô ấy không tới?”
Bạc Địch nhướng mi, đáy mắt hiện lên một tầng âm trầm, mấy máy môi, qua nửa ngày mới thốt ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3118551/chuong-1021.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.