Dịch Giản lại không dám tưởng tượng tiếp nữa!
Toàn thân anh đều mang theo vài phần run rẩy, anh hít sâu một hơi, mới thong thả thả một lần ý nghĩ kia của mình, ở trong đầu.
Cô không đi sao? Cô sợ chết như vậy, lại có thể không đi sao? Muốn lưu lại cùng anh ư?
Đáy lòng anh rất kích động......... Nhưng cũng rất sợ hãi.........
Anh vẫn cho là, dựa theo tính tình của cô, là sẽ rời đi.........
Chỉ là......... Có lẽ cô thật sự sẽ rời đi......... Có lẽ, chỉ là chính mình nghĩ nhiều thôi.........
Đáy lòng Dịch Giản an ủi chính mình như vậy.
Từ Ngang cúi đầu, ngón tay nắm gắt gao, anh thật sự muốn mở miệng, quỳ xuống với Chung Hân, cầu cô ta đưa vé cho thiếu tướng, đừng ghen ghét thiếu tướng phu nhân, để cho bọn họ đi đi.
Nhưng, anh lại phát hiện, anh hoàn toàn không làm được.
Không dám cãi lời mệnh lệnh của thiếu tướng.
Anh biết, chỉ cần anh dám mở miệng nói, dám mở miệng hỏi, thiếu tướng sẽ đánh chết anh tại chỗ!
Yêu thì yêu!
Nhưng, cũng không thể yêu như là thiếu tướng vậy!
Một phần tình yêu, đi lâu như vậy, đi tới hiện tại, lại sẽ nghênh đón cục diện sinh tử mờ mịt ư?
Bởi vậy, cũng là quá mức tàn nhẫn và tàn khốc!
Từ Ngang đột nhiên liền khóc ra tiếng, quỳ gối trên mặt đất.
Anh hành động như vậy, dọa Chung Tình nhảy dựng, Chung Tình vội vàng vươn tay, muốn đỡ Từ Ngang dậy.
“Từ Ngang, anh làm cái gì vậy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3118472/chuong-980.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.