“Làm sao vậy? Không tin sao?” Chung Hân chậm rãi đem mặt chôn vào trong chăn, nhìn không rõ nét mặt, thanh âm buồn phiền cũng dần có chút trầm xuống.
Nhưng, ngữ khí của Chung Hân, vẫn rất lạnh:“Kỳ thật tôi cũng không tin, nhưng khi tôi thấy được người phụ nữ kia, lúc nhìn được ảnh chụp, tôi mới tin......... Người đàn ông bên gối của tôi, lừa dối tôi suốt 20 năm a......... Tôi vẫn nghĩ anh ấy đới với tôi là tốt nhất, nhưng hiện tại tôi mới phát hiện, kỳ thật không phải......... Cô nghĩ xem, Chung Tình, mỗi lần cô muốn tham ăn thứ gì đó, anh ta đều nói không cho ăn nhiều, nhưng lại săn sóc đưa cho tôi, mà lúc tôi chia cho cô, anh ta cũng sẽ ngăn cản, kỳ thật cô có biết đó là có ý tứ gì không? Ban đầu tôi nghĩ đến đó là cưng chiều tôi, kỳ thật đó là Trác Nhiên đang che chở cô, những thứ đó, cũng là ăn nhưng lại thương tổn hơn. Hiện tại nhớ đến, dần dần tôi mới hiểu được, kỳ thật đàn ông, lúc để bụng đối với phụ nữ, không phải thuận theo, mà là......... Cự tuyệt.........”
Chung Tình đứng ở nơi đó, trên mặt cũng không có nhiều biểu tình, toàn thân có ý tứ lạnh lẽo lướt qua.
Cô cảm thấy tim mình, như bị người ta dùng tay bóp chặt, bóp đến khi không còn hình dáng gì, cô đau đến mức toàn thân đều muốn loạng choạng, cảm thấy toàn thế giới đều là sợ hãi.
Một loại sợ hãi tên gọi, đau thấu tâm can, thúc thủ vô sách.
Người thân, từng bước từng bước, đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3118426/chuong-957.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.