Cuối cùng, lại chỉ có thể từng bước từng bước đồng loạt đứng tại chỗ, đứng ngay hàng thẳng lối.
Đợi hơn một giờ, bọn họ nhìn thấy xe Dịch Giản từ bên trong quân khu chạy ra, binh sĩ gác lập tức mở cửa ra, đồng loạt hành quân lễ, trong đó có người can đảm nói:“Thiếu tướng, ngài thì ra vẫn ở trong quân khu?”
Dịch Giản nhắm mắt lại, một bộ lạnh nhạt tựa vào ghế, không lên tiếng.
Từ Ngang thay Dịch Giản trả lời:“Tất nhiên là ở trong quân khu rồi, Thiếu tướng vẫn không có rời đi, cậu nói hồ đồ cái gì vậy?”
“Không phải......... Không phải ý tứ này, tôi là muốn nói......... Vừa rồi Thiếu tướng phu nhân đã tới, đội trưởng đội hai mang cô đi vào, ai ngờ vào chưa được bao lâu, cô ấy liền đi ra, vội vội vàng vàng muốn tiền của chúng tôi, bỏ chạy, tôi còn nghĩ Thiếu tướng không có trong quân khu sao, cô ấy sốt ruột đi tìm Thiếu tướng!”
“Cậu nói......... Cái gì?” Dịch Giản vốn dĩ im lặng ngồi đó, đột nhiên mở mắt, tia nhìn nơi đáy mắt, rét lạnh đến tận xương tủy, bởi vì bị thương thân thể chưa khỏe, sắc mặt có chút tái nhợt, nhưng lại không chút nào ảnh hưởng đến sự quyết đoán của anh, người nói nhịn không được rùng mình một cái, nhất thời, lại nói không được một câu!
Dịch Giản nhíu mày, nhìn người trước mặt gân fnhư là đang u mê, hạ giọng nói:“Cậu nói cái gì? Ai đã tới?”
“......... Thưa Thiếu tướng, là Thiếu tướng phu nhân......... Phu nhân......... Cô ấy nói cô ấy là Thiếu tướng phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3118369/chuong-930.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.