Mọi người đều rất kiên nhẫn chờ Thiếu tướng, thậm chí đều mang theo vài phần hưng trí bừng bừng liếc mắt nhìn nhau trò chuyện tán gẫu.
“Chung Tình......... Thiếu tướng có nói, khi nào trở về hay không?”
“Đúng vậy, bây giờ đã khuya rồi, đêm nay sinh nhật, cho dù là bận rộn thế nào, cũng phải về nhà chứ.”
Chung Tình cười cười, trả lời:“Uhm, anh ấy nói sẽ trở về, chẳng qua hình như phương bắc đang loạn chiến, công việc rất nhiều.”
“Nghĩ cũng đúng, tôi hôm nay trên đường, cũng nghe nói, phương bắc đánh giặc, so với đợt trước đánh còn lợi hại hơn, nói rất có thể sẽ đánh tới noi này của chúng ta a........”
“Hẳn là không thể nào, nếu nơi này thật sự sẽ loạn chiến, Thiếu tướng khẳng định sẽ trước tiên phân phó chúng ta rời đi, hiện tại đều không có động tĩnh gì, e là cũng không có chuyện gì lớn.”
“Quản việc của bọn họ làm gì, chúng ta là phụ nữ, cũng không có tác dụng gì, huống chi, nhiều năm như vậy, lúc đó chẳng phải mỗi ngày đều đánh giặc sao? Đều là bọn họ tranh quyền đoạt thế, cùng chúng ta có quan hệ gì đâu?”
“Đúng là vậy, chúng ta chỉ cần người một nhà bình an cùng một chỗ thì tốt lắm rồi.”
“Nhưng mà, có người đã muốn rời đi, ai, thật đúng là quên một việc......... Chung Tình cô biết không? Trác gia nghe nói đã dời đến Tứ Xuyên rồi, cách nơi này xa đến mức Tôn Ngộ Không muốn đi qua cũng phải té ngã, hơn nữa Trác gia không phải là làm ăn đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3118293/chuong-891.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.