Từ Ngang nhìn Dịch Giản không nói gì, lúc này mới yên lặng bổ sung nói:“Thiếu tướng, không bằng ngài cũng cùng Thiếu tướng phu nhân đi thôi, nơi này đã có tôi.........”
Dịch Giản cuối cùng, không gật đầu, cũng không lắc đầu, chỉ là nhìn Từ Ngang, ánh mắt có chút nghiêm túc nói:“Việc này, tạm thời đừng cho cô ấy biết, khiêm tốn mà xử lý, sợ là chiến tranh bùng nổ, trước hết bị để mắt đến là ta......... Nhất định phải phái người, bảo vệ tốt cho cô ấy......... Ta sẽ nghĩ biện pháp, dời đi tầm mắt của quân Nhật, để bọn họ đem lực chú ý chuyển dời vào người khác, phỏng chừng thời gian không nhiều lắm, nhưng chỉ cần an bài hợp lý mà thích đáng, cũng đủ đem cô ấy ra khỏi khu vực chiến loạn này.........”
Từ Ngang gật đầu, cẩn thận ghi nhớ, xoay người liền rời đi, một tay an bài.
Lúc Dịch Giản quay về, sớm đã không có tâm trạng nào cùng Chung Tình ngắm nhìn phong cảnh đẹp, nhìn ánh mắt của cô, anh đã cố hết sức muốn biểu hiện sự ấm áp, nhưng Chung Tình vẫn là nhạy cảm cảm giác được đã xảy ra sự tình gì đó.
Dịch Giản nắm tay Chung Tình, xuống lầu, lên xe, yên lặng không tiếng động rời đi.
Đưa Chung Tình trở lại Cố Viên của Dịch gia, anh liền lại vội vàng rời đi.
=================================================================
Bắt đầu từ ngày đó, Thiếu tướng cũng càng ngày càng bận rộn hơn rồi.
Vừa lúc là tháng Bảy.
Một năm này, là một năm bi kịch nhất trong thời đại này, cũng là khó quên nhất với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3118288/chuong-889.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.