Một ngày nào đó, anh sẽ biết......... Kỳ thật, thứ anh cho là mất đi, cũng chưa từng rời khỏi anh.
Em đều đã cho anh, từng chút một tích lũy nên.
Cho anh giấc mơ đẹp nhất.
Sợ là, ngày nào đó, anh nếu thấy được, nhất định là sẽ rất vui, thực sự rất vui vẻ.........
Chung Tình hoàn toàn không nói gì.
Kỳ thật, là thiên ngôn vạn ngữ, cũng không cách nào hình dung được cảm giác trong sâu thẳm lòng cô, thậm chí, cô cũng không biết, chính mình rốt cuộc phải mở miệng như thế nào, nói chuyện với anh.
Cô ít nhất cảm thấy, chính mình thực hạnh phúc, thực thỏa mãn.
Cô gật gật đầu, nghe thấy thanh âm của cô đầy kiên quyết:“Em tin anh......... Bất luận anh làm gì, em đều tin anh.........”
Cô chưa bao giờ tín hơn người.
Nhưng lúc này, người đàn ông trước mắt cô, cô nguyện ý cam tâm tình nguyện tin tưởng một lần.
Cô tin tưởng, anh sẽ không làm cho cô thất vọng, cũng sẽ không để cô khổ sở.
Dịch Giản mỉm cười......... Vươn tay, ôm chặt lấy cô.
Anh nhớ rõ, lần đầu tiên gặp nhau đêm hôm đó, hai người bọn họ nói về, ước muốn của bản thân.
Anh nói, anh không có ước muốn gì lớn lao, chỉ là thích những ngày tháng thanh đạm, đúng vậy, anh chính là muốn như vậy, tìm một người, gần nhau cả đời, vô cùng đơn giản ngắm nhìn mây bay, uống trà hoa, thanh thản dễ chịu.
Cô nghe, nói rất hay, hạ ánh mắt, đáy mắt là sự cô đơn, anh hỏi cô, ước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3118282/chuong-886.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.