Cô không nói gì, đáy mắt đều là khát vọng cùng cầu xin, muốn anh cứu cô.........
Ánh mắt này, như là một con thú nhỏ, làm cho đáy lòng anh, cư nhiên mềm nhũn.........
Tính tình anh, từ lúc ra đời, chính là, không thích nói chuyện, không thích tạp âm, không thích nhiều người, không thích cùng người khác tiếp xúc, luôn một tư thái cao ngạo thanh nhã, đối với sự tình gì, đều là khoanh tay đứng nhìn, thờ ơ lạnh nhạt, cùng anh không quan hệ, anh sẽ mặc kệ.
Không phải chưa từng gặp qua người với ánh mắt cầu xin.
Nhưng lại chưa bao giờ gặp qua ánh mắt một người, lúc cầu xin người khác, mang theo sự sâu thẳm, sâu thẳm sợ hãi đến vậy.
Nếu là bình thường, anh có thể đã xoay người rời đi.
Nhưng hiện tại, anh không có......... Có lẽ là do thời điểm cô xuất hiện, một đoàn lửa kia, thiêu đốt tim anh, có lẽ là do trên người cô mang theo loại mùi hương bạc hà thơm ngát đặc biệt kia đã cứu anh một mạng, có lẽ là do ánh mắt của cô quá mức chân thành tha thiết, anh phát hiện, chính mình cư nhiên không thể cự tuyệt.
Thậm chí, còn đối với cô gái nhỏ dưới thân, ôn nhu tươi cười, vươn tay, vuốt ve mái tóc dài của cô, cho cô sự an ủi.
Đó là anh ngoại trừ đối với mẹ lần đầu tiên anh cười với người ngoài.
Cười rất đẹp.
Mẹ cũng nói, anh tươi cười, nụ cười tươi đẹp nhất, mê muội nhất mà bà từng gặp trên thế giới này.
Ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3118251/chuong-870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.