Editor: May
Chung Tình lại kéo tay anh, không chịu đi vào bên trong: “Thiếu tướng, không nên đi vào, sẽ chết đấy! Em nói rồi, em không thích hoa, sao anh lại chuẩn bị một phòng hoa ở bên trong? Chúng ta về Cố Viên đi.........”
Dịch Giản cười cười trầm thấp, vươn tay, xoa xoa tóc của cô, bế cô lên, bước vào nhà
Chung Tình rất khẩn trương, bắt đầu từ lần Dịch Giản phát bệnh kia, cô đi tìm Từ Ngang muốn thuốc, canh giữ ở bên cạnh, lúc này, phía sau chất đầy hoa đủ loại màu sắc, đáy lòng cô tất nhiên là sợ anh phát bệnh, liền vội vàng lấy thuốc ra lần nữa.
Dịch Giản nhìn dáng vẻ khẩn trương như vậy của Chung Tình, đáy lòng trở nên mềm mại, vươn tay, ôm cổ cô, sau đó thuận tay cầm một cành hoa, chuyển đến trước mặt Chung Tình.
Lúc này Chung Tình mới chú ý tới hoa nơi này, đều là không giống nhau.
Cô nhận lấy từ trong tay Dịch Giản, cẩn thận nhìn nhìn, mới phát hiện, toàn bộ đều là giả......... Đều là dùng giấy xếp thành.
Hoa hồng và bách hợp.
Chậm rãi một phòng.
Hơn nữa còn là dùng giấy bảy màu sắc xếp thành.
Đột nhiên vừa nhìn, lại rất giống với hoa thật, giống nhau như đúc.
Đáy lòng Chung Tình run lên, nhìn Dịch Giản, sững sờ không nói một câu nên lời.
Dịch Giản ôm cô vào trong lòng, cùng cô nhìn hoa đầy phòng, nói: “Chung Tình......... Thích không?”
Chung Tình không nói gì, chỉ cẩn thận nhìn hoa trong lòng bàn tay của mình, hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3118226/chuong-857.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.