Editor: May
"Anh bảo tôi gặp em ấy như thế nào? Anh bảo tôi đối mặt với em ấy như thế nào? Anh có nghĩ tới hay không, nếu em ấy biết, biết anh rể em ấy tín nhiệm nhất, thích em ấy, em ấy có thể điên mất hay không? Em ấy sẽ đối xử với tôi như thế nào? Anh làm như vậy, đó là làm cho quan hệ của tôi và em ấy, nhất đao lưỡng đoạn.........”
Toàn thân Chung Hân đều mang theo vài phần bối rối.
Ở nhà họ Chung, Chung Tình thân mật khăng khít với cô nhất.
Hiện tại lại trở thành thế này.
Chính cô bình thường đều là treo Chung Tình ở bên miệng, lẩm bẩm nhắc tới, hiện tại, bảo cô làm sao bây giờ?
Trác Nhiên nhắm mắt lại, tới gần Chung Hân từng chút một, anh vươn tay, muốn ôm lấy Chung Hân, thử giải thích: “Chung Hân, em hãy nghe anh nói.........”
Chung Hân lảo đảo lui ra sau từng bước, cô chỉ cảm thấy ghê tởm, giờ này khắc này, người đàn ông đó, vừa đụng chạm cô, cô liền cảm thấy rất là ghê tởm!
Ngón tay của cô, gắt gao giữ chặt, trầm mặc hồi lâu, mới chậm rãi phun ra một câu, nói không thành tiếng: “Anh đừng đụng chạm tôi...... Ghê tởm...... Thật sự là ghê tởm.........”
Thật ra, lúc này đối với Chung Hân mà nói, hết thảy đều là một cảnh mộng! Chính cô, cũng không biết, chính mình giờ này khắc này, rốt cuộc nên phản ứng như thế nào, cô vẫn luôn dịu dàng, hoàn toàn không học được đập nồi dìm thuyền, khóc lớn kêu to, học không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3118189/chuong-839.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.