Editor: May
Giống như, hỗn loạn dồn dập, thay thay đổi đổi, đều không liên quan với bọn họ.
Trong ngực anh, có cô.
Bên cạnh cô, có anh.
Chỉ như vậy, vô cùng đơn giản, địa lão thiên hoang, không xa không rời.
...........................
Sáng sớm ngày hôm sau, tỉnh lại.
Mở to mắt, có ánh mặt trời chiếu vào, Dịch Giản cảm thấy tâm tình một ngày đều rất tốt.
Tối hôm qua, cô đại khái là bị anh ép buộc thật sự mệt quá, trên da thịt trắng noãn, phủ kín nhiều vết xanh đen, hồng đỏ, lần lượt đam xem, biểu lộ cho tối hôm qua, anh rốt cuộc có bao nhiêu vội vàng.
Anh bế ôm cô, biết một giấc ngủ này của cô, không biết phải ngủ tới năm nào tháng nào.
Vốn định tiếp tục phụng bồi cô, tiếp tục ngủ một giấc, ai ngờ ngoài cửa lại truyền đến tiếng đập cửa ngắn ngủi, Dịch Giản thở dài một chút, anh liền khoác quần áo, đi vào.
Từ Ngang nói, dưới lầu đại phu nhân phái Tử Uyển tới đây, muốn mời anh đi qua một chuyến.
Vẻ mặt Dịch Giản trong nháy mắt trở nên có chút khó coi, mím môi, không nói lời nào, nhưng ánh mắt lại rất sắc bén, cuối cùng vẫn là lắc lắc đầu nói: “Không rảnh!”
Tuy rằng Từ Ngang không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng lại biết thiếu tướng đang tức giận, liền đi xuống lầu, tìm một cái cớ uyển chuyển, chối từ.
Lúc này trên lầu, Dịch Giản đã muốn mặc quần áo, đối diện gương sửa sang lại chính mình.
Nhìn nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3118172/chuong-830.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.