Anh nuốt nước miếng, siết chặt tay cô, hơi dùng lực, như là muốn đem cô vĩnh viễn đều phải thật sâu lưu lại trước mắt, không cho rời đi nửa khắc.
Vì thế, thanh âm Dịch Giản có chút áp lực, hơi thở cực nóng, ở bên tai Chung Tình, từ từ phất quá.
Thanh âm của anh khàn khàn mà động lòng người.
“Kịch có gì hay chứ.”
Chung Tình không nói gì, kịch này cho dù không có gì hay để xem, nhưng người có tâm xem, e là cũng sẽ thấy hay.
Dịch Giản phía sau, cũng đã biết cô rốt cuộc muốn làm gì, nhưng cũng không vạch trần, chỉ dựa sát vào cô, tiếp tục nói:“Không bằng......... Nhìn em, còn tốt hơn.”
Có ai đó có thể nói cho cô biết, có phải đàn ông trong thiên hạ, đều giống như Thiếu tướng?
Nơi nào chốn nào, giờ nào phút nào, đều có thể thốt ra những lời nói chất chứa thâm tình như thế?
Rõ ràng là lời nói đơn giản như vậy, phát ra từ miệng anh, sao lại mang theo thâm tình như vậy, thâm tình đến mức khiến người ta mủi lòng?
Chung Tình đỏ mặt, nhưng vẫn bình tĩnh xem kịch trên sân khấu.
Dịch Giản lúc này đây, cũng rốt cuộc không quấy rối cô nữa, chỉ thản nhiên ngồi tại chỗ, nghiêng đầu, vẫn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cô.
.......................................
Màn kịch bắt đầu, là một nha hoàn được một thiếu gia coi trọng, muốn cưới làm vợ, nha hoàn không thuận theo, trốn khắp nơi.
Nhà này còn có một vị Đại thiếu gia, cũng quen biết nha hoàn này, dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3118130/chuong-809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.