Thiếu tướng tới, Từ Ngang cùng anh đến, vẫn ngồi ở bên cạnh Chung Tình, Chung Tình vẫn không chịu đưa mắt nhìn anh, anh cũng không vội không nóng nảy, ngồi ở một bên, đôi mắt đen láy, nhìn chằm chằm vào cô.
Vài lần, Dịch Giản cố ý tiến đến bên cạnh Chung Tình, Chung Tình cảm nhận được hương khí bạc hà thanh nhã trên người anh nhẹ nhàng bay qua, mặt theo bản năng liền đỏ lên, sau đó nghiêng đầu, liền hướng qua một bên, cố ý né tránh.
Dịch Giản tất nhiên là biết cô đang xấu hổ, đáy lòng âm thầm bật cười, trên mặt cũng vô ba vô lãng, đôi mắt, vẫn gắt gao nhìn chằm chằm Chung Tình.
Mọi người ăn cơm xong, Chung Tình an bài kịch vui, buổi tối mới có thể trình diễn, cho nên vào buổi chiều, gia quyến nữ đều mừng thọ cho đại phu nhân, mọi người đều tập hợn cùng một chỗ bắt đầu chơi.
Chung Tình vốn không muốn đùa, nhưng nghĩ đến Dịch Giản đang ở bên cạnh mình, cô liền đáp lời dì Tư, đi đánh bài.
Dịch Giản nhìn cô rời đi, cả người ung dung ngồi tại chỗ, chậm rãi quan sát cô đánh bài.
Cùng đánh bài, cũng có một người bà con thân thích xa của Dịch gia, thích khoe khoang, lúc nào cũng nói chồng mình đối với mình rất tốt, đeo chiếc nhẫn đá quý lấp lánh vô cùng, thi thoảng lại sợ một chút.
Bà cũng không biết Chung Tình, chỉ là cảm thấy Chung Tình xinh đẹp, đáy lòng không thoải mái, nhưng nhìn trên người cô không có nửa điểm trang sức, chỉ là trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3118116/chuong-802.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.